QUOTE(x @ Nov 3 2005, 10:39 AM)
Chào các bác khác,
Cái ví dụ của em đưa ra- với mục đích ban đầu của nó là đạo Phật không thể đưa ra được một chứng minh có lập luận chặt chẽ nào về cái Tôi của kiếp sau cũng là cái Tôi của kiếp trước để mà tồn tại cái gọi là Luân Hồi. Vậy thì nếu nó coi là có Luân hồi thì nó sai, còn nếu nó bảo không có Luân Hồi thì tại sao toàn bộ văn hoá của nó lại cho rằng có luân hồi (toàn bộ đạo Phật cũng dựa trên trò Luân hồi này- ví dụ: tu 9 kiếp thành Bồ Tát, tu ... kiếp thành Phật).
Cái sai lầm của bác là: Đạo Phật không hề nói rằng có một cái tôi nào luân hồi cả! Đạo Phật nói có cái gọi là luân hồi, nhưng không nói rằng có một cái tôi nào đi luân hồi cả!! Chhính vì vâyj việc bác yêu cầu phải có một cứng minh có lập luận chặt chẽ nào về cái Tôi của kiếp sau cũng là cái Tôi của kiếp trước
không phải là một sự phi lý hay sao?????
Trước hết em xin khẳng định rằng việc bác yêu cầu đạo Phật phải đưa ra được một chứng minh có lập luận chặt chẽ nào về cái Tôi của kiếp sau cũng là cái Tôi của kiếp trước
là một sự phi lý khủng kiếp!!!Bởi vì sao???
Bởi vì người ta chỉ có thể đưa ra một sự chứng minh cho điều mà người ta chấp chận; cho điều mà người ta khẳng định chứ có ai lại đưa ra sự chứng minh cho điều mà mình khhông chấp nhận, cho điều mà mình không nói bao giờ đâu!!! Đạo Phật không hề nnói và cũng không hề chấp nhận có một cái TÔI trong kiếp này, không hề chấp nhận có một cái TÔI trong kiếp trước, và không hề chấp nhận có một cái TÔI nào đi luân hồi cả! điều này thì bất cứu ai nghiên cứu giáo lý Đạo Phật một cách thức sự đều biết rõ, và nó cũng đã được bác phó nhắc đi nhắc lại nhiều lần ở đây!! em thật không hiểu một người tự cho mình là thông minh như bác Hưng lại không hiểu hay không chịu hiểu vậy??? Việc gán cho người khác cái điều mà người đó không nói không biết đó là vu khống hay nguỵ biện vậy!!! và sự gán ghép đó là vô tình hay hữu ý???? có phải các khoa học phương tây hiện nay nó dạy cho bác cái việc gán ghép đó hay không vậy????
Theo em hiểu thì bác nghĩ rằng vì Đạo Phật chấp nhận luân hồi, nên mặc nhiên đạo Phật chấp nhận phải có cái TÔI đi luân hồi phải không??? trong khi nếu bác đã nghiên cứu giáo lý của Đạo Phật chắc bác đã nhiều lúc gặp được việc Đạo Phật không chấp nhận có Cái TÔI nào đó đi luân hồi! nhưng dù đọc được nhưng điều đó bác cũng vẫn cứ bỏ qua. Ở đây em chưa nói quan điểm của Đạo Phật " có luân hồi mà không có cái Tôi đi luân hồi" của đạo Phật là đúng hay sai, mà em chỉ muốn nói rằng bác cần phải biết Đạo Phật nói gì cái đã! Việc bác mặc niên gán quan điểm của bác " có luân hồi thì phải có cái TÔI đi luân hhồi" cho đạo Phật, đó không phải là sự áp đặt của bác thì là cái gì???
Đáng lẽ bác phải đưa ra vấn đề là quan điểm của bác: " có luân hồi thì phải có cái TÔI đi luân hhồi" so với quan điểm của Đạo Phật: "" có luân hồi nhưng không có cái TÔI đi luân hồi" cái nào hợp lý hơn cái nào? hoặc bác có thể đòi hỏi Đạo Phật phải đưa ra một sự chứng minh có lập luận chặt chẽ về việc "có luân hồi mà không có cái tôi đi luân hồi" thì mới hợp lý! Và nếu bác đưa vấn đề ra như vậy thì em không phản đối, nhưng rất tiếc bác lại không đưa vấn đề ra như vậy!!!
Đây chính là một hình thức nguỵ biện đấy bác ạ!!! gán cho người ta phải chứng minh về cái điều mà người ta không nói!!!
QUOTE
Sư phụ Quí thân mến: nhà em về cơ bản chắc chắn là đã hiểu nông hiểu sai đạo Phật nhiều- thậm chí do mấy năm nay tập trung đọc triết Tây có thể bị cách nhìn của triết Tây làm hiểu lệch hiểu sai Phật.
Chắc chắn là như vậy, điều đó đã được thể hiện quá rõ qua những điều mà bác đã trình bày!!!
QUOTE
Tuy nhiên cách giải thích em nguỵ biện thế nào của nhà sư thì úm ba la quá- rất điển hình triết học phương Đông: luôn bắt người ta phải chấp nhận khá nhiều "sự thật lờ mờ, không một chứng minh"
Hic!!!
vậy bác hãy cho em biết em bắt người ta phải chấp nhận sự thật lờ mờ không một chứng minh ở chỗ nào vậy??
Phần trên em đã chỉ ra sự nguỵ biện của bác nằm trong cái việc bác gán cái quan điểm của bác "có luân hồi thì phải có cái TÔI đi luân hồi" cho Đạo Phật (trong khi Đạo Phật chấp nhận có luân hồi nhưng không chấp nhận có một cái TÔI đi luân hồi) là một sự thật rõ ràng hay là một sự thật lờ mờ vậy bác???
Và bài trước em đã vạch ra sự nguỵ biện của bác là: bác đã lấy quan điểm (tất cả quy về một) của một nhánh trong Đạo Phật để thay thế cho quan điểm của toàn bộ các tông phái trong Đạo Phật (trong đó có tông phái không chấp nhận quan điểm đó như hệ phái Nam Tông chẳng hạn), đó là một sự thật rõ ràng hay là một sự thật lờ mờ hhả bác???
Và sự nguỵ biện của bác ở chỗ bác gắn cho Phật nói những điều mà Phật không nói, làm nhưng điều mà Phật không làm! cụ thể là bác nói rằng Phật nói... nhưng bác lại không đưa ra một bằnng chứng nào Phật đã có nói như vậy! thì đó là một sự thật rõ ràng hay sự thật lờ mờ hả bác???
QUOTE
và sẵn sàng chửi luôn "ai không hiểu là ngu, ai khôn thì mới hiểu sâu"
hic hic!!!! em chửi như vậy ở chỗ nào hả bác???
Cái câu nhận xét của em về bác: "bác hiểu về đạo Phật một cách phiến diện, hời hợt và nông cạn, nói thẳng ra là chẳng hiểu gì cả!" được bác phiên dịch thành một câu chửi: "ai không hiểu là nngu, ai khôn mới hiểu sâu" hhơ hờ hay thật, quả là thông minh, sự thông minh này của bác chắc là được thừa hưởng từ văn minh phương tây nhỉ!!!
QUOTE
- vì vậy mà sau Phật, Lão, Khổng tất cả đều trở thành một bọn dốt nát-
Đúng rồi!!! bản thân em cũng thấy mình càng học Theo Phật thì càng ngày càng thấy mình ngu, càng thấy mình dốt nát, chứ không như bác Hưng càng học theo phương tây thì càng ngày càng thấy mình trở lên thông minh để nhìn ra thấy ai cũng dốt nát cả! hhì hì.....
QUOTE
không ai dám vượt qua cái học của Phật, Lão, Khổng vì đã thấm vào máu lời dạy:" không hiểu được các Thánh là ngu, phản đối các Thánh là ngu" tới mức người ta trở nên thần phục các thánh tuyệt đối, không dám phát triển thêm bất cứ cái gì khác biệt thật sự với các thánh.
Cái mà em bảo các đạo này nguỵ biện, sư Qúi chịu khó học khoa học tự nhiên với triết Tây một tí, thì cũng sẽ biết. Còn bảo em ngồi trình bày logic với cả thế nào là nguỵ biện và có bao nhiêu dạng nguỵ biện để chứng minh cho sư thấy em đúng thì em không có thời gian và không có hứng thú ấy.
Thôi em nhìn vào bác em chẳng dám học mấy cái môn đó đâu!!! biết đâu lại trở nên giống như bác thì phiền lắm!!! Cái học của em chưa tới đâu, những điều mà em cần phải học của Phật thì còn nhiều lắm chưa tới lúc nghĩ đến việc vượt qua cái học của Phật đâu!!! Còn bác tự thấy cái học của mình đã đến lúc vượt qua cái học của Phật rồi thì xin cứ tự nhiên vượt qua đi nhé!!! đừng có xúi dại em như vậy!!!
QUOTE
Ngoài ra- ví dụ cái xe đạp sau 20 năm của sư chỉ là một trường hợp đơn giản của cái ví dụ mà em đưa ra. Cái xe A nó không có tinh thần, cho nên nếu sau 20 năm nó đã dần dần thay đổi hết các bộ phận đi chăng nữa, người ta vẫn có thể gọi nó là cái xe A nếu nó vẫn là sở hữu của một tay B suốt thời gian 20 năm đó- vì A ở đây không phải là một cái Tôi độc lập- có thể tồn tại không cần ai và ý thức được sự tồn tại của riêng nó. Nó chỉ có nghĩa khi được sở hữu hoặc có nghĩa trong một quan hệ sở hữu: cái xe A là của anh B. Nó vẫn là nó theo nghĩa là sở hữu của anh B, chứ nếu nó bị lấy cắp, mang ra chợ bán, anh C mua anh C gọi nó là cái xe Con Cú thì nó sẽ mang một identity là cái xe Con Cú (của anh C). Identity của vật thể vô tri nói tóm lại là identity phụ thuộc.
Còn identity của vật thể hữu tri thì khác. Nếu là con người thì sau 20 năm, dù có thay đổi mọi bộ phận của cơ thể mà tinh thần vẫn còn, vẫn tự nhận biết mình là ai thì vẫn là chính người đó. Vấn đề chỉ trở nên phức tạp khi có sự thay đổi về tinh thần. Ví dụ của em là nói về vấn đề này. Khi A và C trao đổi nửa bộ não cho nhau và cả 2 đều thay đổi- tính cách, trí nhớ của cả 2 đều thay đổi, bị lẫn lộn giữa các hồi ước về cả A lẫn C hoặc thậm chí mất trí nhớ cũ hoặc thay đổi hoàn toàn tính tình. Chúng ta cũng có thể biết/giả sử luôn rằng một phẫu thuật ngược lại, lắp lại phần não của C trong A về C và phần não của A trong C về A cũng không làm cho A lại có toàn bộ tính cách, trí nhớ của A được nữa. Vậy xử thế nào? Giết AC hay CA hay xử thế nào, xử ai?
Việc Thay đổi Bộ não dẫn đến thay đổi hồi ức thì lấy gì bảo đảm là nó sẽ xảy ra??? Có gì bảo đảm hồi ức của C sẽ có trong A khi thay nửa bộ não của C vào A???
Hồi ức và tínhh cách chỉ bị thay thế khi thay thế bộ nhớ dài hạn thôi bác ạ!!! mà bộ nhớ dài hạn không nằm trong bộ não con người, vậy thì làm sao mà thay thế nó được khi thay thễ bộ não???
Mặt khác việc bác lấy sự thay dổi tính cách và ký ức là quyết định nên sự thay đổi cái TÔI có hợp lý không?
em xin lấy một ví dụ:
Có một người A sống đến năm 20 tuổi thì gây án giết người, nhưng đến năm 28 tuổi thì bị một tai nạn làm cho xoá sạch ký ức. khhông nhớ mình là ai, không nhớ quá khứ của mình như thế nào?? thậm chí không nhớ đến cả tên của các đồ vật thông thường xung quanh mình. Và dĩ nhiên là không nhớ luôn việc mình đã giết người. Sau đó anh ta mang một cái tên mới là C và tiếp tục sống với một ký ức mới, một tính cách mới, bắt đầu từ sau khi bị tai nạn. Sau đó bị một nhân chứng phát hiện và báo án.
Vậy xin hỏi bác: bác có kết tội anh C đó là giết người hay không??????