Cái này mình tìm thấy trên blog của mình: Giấc mơ Tây Tạng đã chấm dứt như thế nào
23rd Mar 2008
Ôi trời ơi là Tibet, Tibet!
Entry này không có gì dính dáng tới cuộc bạo loạn Tây Tạng đang diễn ra. Nếu bạn quan tâm đến cuộc bạo loạn này, bạn có thể lượn 1 vòng CNN, BBC, blog của các siêu sao và thậm chí VNExpress. Mình không có gì thêm để đóng góp.
Nhưng nhân dịp này, thế nào đó mình nhớ ra là trong travel wish list của mình hình như cũng có tên Tibet (cái wish list ý căn bản nó dài quá, nhất thời mình cũng chỉ nhớ mang máng là hình như có thôi, và nằm ở vị trí ưu tiên đâu đó sau số 10).
Nhân dịp Tibet đột nhiên trở nên rất thời thượng, mình mới nghĩ ơ lúc nào đó cũng nên đi Tây Tạng nhỉ. Thực ra mình không có biết nhiều về Tây Tạng, nên đây thật là cơ hội tốt để cập nhật thông tin khi nhà nhà nói tới Tây Tạng, mà nếu chỉ nói tới biểu tình bắn giết xe tăng thì bài báo/entry blog nó hơi ngắn, cho nên kiểu gì mà cuối bài chả có vài nét về phong cảnh đất nước con người.
À kể ra cách đây nhiều năm mình có đi xem 1 buổi chiếu phim trong 1 series mà mình đã quên mất tên, đại loại kiểu giới thiệu đất nước con người các vùng khỉ ho cò gáy (so với đất mẹ Pháp Quốc). Các bạn Pháp công nhận đẻ ra nhiều thể loại thủ công đặc sắc, mỗi tội vì nó hơi thủ công quá cho nên khó mà thành văn hóa toàn cầu kiểu CocaCola được. Phim trong series này được chiếu rạp hay thậm chí ở một cái hội trường, tiếng được thu tự nhiên, và không có thuyết minh. Anh đạo diễn hay quay phim gì đó của cái phim đó ngồi ở 1 góc cầm mic và phim đến đâu anh thuyết minh đến đấy hi hi. Tóm lại anh sẽ đi 1 vòng quanh nước Pháp để chiếu phim của anh, và rõ ràng mỗi lúc anh chỉ chiếu được ở 1 chỗ vì anh không phân thân ra mà thuyết minh được. Có ai nhớ tên cái series ấy là gì không nhỉ, mình quên mất rồi.
Trong một buổi xem phim như thế thì có Tây Tạng. Vì đã nhiều năm trôi qua , nên mình đã quên gần hết. Chỉ nhớ là phong cảnh màu sắc khá đẹp, núi thì rất cao, những cái bánh xe cầu nguyện và các cụ già leo dốc cứ bước một bước lại sụp xuống lạy một cái rồi lại bước tiếp. Tóm lại là hết sức exotic kể cả với người của một xứ khỉ ho cò gáy như mình .
Đấy, kiến thức Tây Tạng của mình chỉ có thế. À có thêm vài bài báo đậm mùi huyền bí về các vị phật sống. Và việc bố của Uma Thurman đã từng lên Tây Tạng đi tu, thậm chí trở thành Lạt Ma, và đã đặt tên các con bằng các từ gốc tiếng Phạn. Uma nghĩa là gì thì mình quên mất rồi nhưng nghe cũng hơi giông giống Um ma ni pa me hon nên chắc là thế (thông tin này hẳn được cóp lại từ một báo lá cải nào đó, cho nên các bạn không nên quá đặt nặng vấn đề xác tín) .
Tóm lại mấy ngày vừa rồi mình lượn một vòng thông tin về Tây Tạng, nghiên cứu ý kiến những người đã đi Tây Tạng cả quen và không quen, cả những người già lụ khụ lẫn già nhưng chưa lụ khụ , có tập gym trước khi đi và không…
Kết quả thu thập được như sau:
- Phần lớn các kinh nghiệm đều tập trung vào việc đối phó với chứng thiếu oxy và giảm áp suất không khí
- Vài dòng ngắn ngủi về Lhasa thể hiện sự Tàu hóa gần như toàn diện. Xem ra giờ Lhasa rất giống khu phố cổ HN, tức là trong 1 rừng cửa hàng và nhà cửa xập xệ có lác đác vài căn nhà cổ đã được phục chế và bán vé vào tham quan. Nếu không có bản đồ và địa chỉ chính xác, có nguy cơ bạn sẽ không tìm thấy những căn nhà này
Liên quan đến chứng thiếu oxy và giảm áp suất không khí, các triệu chứng thể hiện trên tuyệt đại đa số những người đến đây, dù tập gym hay không trước khi đi là như sau:
- Mất ngủ
- Chân tay bải hoải (chắc như kiểu sau khi ngồi phòng sauna 30 phút đi ra. Ơ tại sao các bạn không nghĩ đến việc tập luyện bằng cách ngồi sauna 1 tiếng mỗi ngày trong 2 tháng trước khi đi nhỉ )
- Đau đầu ở mức trầm trọng, có thể so sánh với vòng kim cô của Tôn Ngộ Không
- Co cơ và đau cơ trầm trọng, mọi thuốc giảm đau đều vô dụng
- Trong một số trường hợp, ngộ độc thiếu oxy dẫn đến tình trạng tương đương ngộ độc thức ăn (nôn mửa và vân vân)
- Trong các trường hợp trầm trọng, nếu tiếp tục kéo dài chuyến đi, ngộ độc thiếu oxy có thể dẫn tới tử vong
Thế thì tập gym để làm gì nếu có tập hay không cũng không thay đổi được tình hình? Câu trả lời có vẻ gần nhất với sự thật là nếu đằng nào cũng không làm được gì, có lẽ một thể trạng tốt cũng có ích hơn là thể trạng ít tốt hơn. Ví dụ sẽ khó chết hơn chẳng hạn.
Sau khi có những thông tin hữu ích trên đây, tớ xin chính thức gạch tên Tibet cũng như mọi khu vực có cao độ trên 3,000m ra khỏi travel wish list của tớ. Wish list ý còn dài lắm, nên gạch bớt một cái tên không sao. Nên bạn nào cần companion đi Tibet thì khỏi cần hỏi tớ làm gì cho mất công nhé .
Dù bớt 1 cái tên, wish list của mình vẫn còn dài quá. Xem ra để thực hiện wishlist này, nói như chị Joan thì I hope I’ll be given another whole lifetime to travel, hi hi.