QUOTE(netwalker @ Feb 3 2005, 02:33 AM)
Nhạc sỹ Phạm Duy hồi cố hương
Tôi gửi đến các bạn một số hình ảnh và thông tin chưa có trên mặt báo.
Hai kẻ thù năm xưa, nay ngồi lại gần nhau Phạm Duy và Nguyễn Quang Sáng
Một phần bài phỏng vấn Phạm Duy do Nguyễn Viện thực hiện
Phỏng vấn nhạc sĩ Phạm Duy.
Thưa ông, về quê hương lần thứ mười này, ông đã thật sự quyết định ở lại luôn không? Và điều ấy có làm ông “kẹt” hoặc “áy náy” không?
-Tôi về quê hương với mục đích duy nhất là theo con tôi. Ca sĩ Duy Quang đã được phép hát ở Việt Nam. Vì lý do gì con tôi không ở Mỹ nữa mà về Việt Nam hát thì tôi thấy không cần phải nói. Duy Quang cũng sẽ đem hết các em về. Một người già như tôi, vợ chết, tôi về theo con là điều giản dị. Nó lên trời hay xuống địa ngục, tôi cũng theo. Không có gì áy náy. Với 85 tuổi đời, tôi thấy tất cả bình thường, không có gì ghê gớm.
Quê hương trước ngày ông đi và quê hương bây giờ, với ông nó có gì khác?
-Làm gì có cái gì khác. Tình cảm cũng vậy. Thời thế làm cho tôi phải xa quê hương mấy chục năm, cá nhân tôi thấy nó cũng bình thường.
Trong tâm thức của ông lúc này, khi ở đây, ông cảm thấy mình đã được hòa giải, hay ông chấp nhận một sự thua cuộc?
-Thua cuộc là thua ai? Xưa nay tôi có đánh nhau với ai đâu. Hòa giải với ai? Tôi có gây chiến với ai đâu. Thời thế làm cho tôi phải ra đi và bây giờ tôi về. Tôi cảm thấy ở Việt Nam người ta hay làm cho sự việc trở nên bất bình thường. Cá nhân tôi cũng cho là chuyện bình thường.
Nghe nói, Công ty Văn hóa Phương Nam đã mua toàn bộ bản quyền tác phẩm của ông. Ông có thể cho biết thêm chi tiết về việc này?
-Không được. Đây là chuyện riêng của tôi.
Ông tin là nhạc của ông sẽ được chấp nhận và đón nhận trong thời điểm này?
-Tôi không biết. Chuyện bán bản quyền là chuyện của tôi. Còn chuyện bên mua có xin được phép phổ biến ca khúc của tôi hay không thì không biết. Nếu được thì càng tốt.
Với riêng công chúng, ông tin là họ vẫn nghe ông chứ?
-Tôi không biết. Tôi chưa có dịp tiếp xúc bằng xương bằng thịt với họ nên không biết là họ có yêu nhạc tôi nữa hay không.
Ông có thể cho biết cái nhìn của ông về tình hình âm nhạc trong nước hiện nay? Và nó có gì tương đồng với âm nhạc của các nhạc sĩ hải ngoại?
-Tôi lại càng không biết. Tôi chưa sống ở đây lâu để nghe nên không phát biểu được. Hy vọng là tôi sẽ có dịp nghe và nói sau.
Như vậy là ở Mỹ, ông không hề nghe nhạc trong nước?
-Tôi không có thì giờ. Tôi sáng tác rồi lăn quay ra ngủ…
Tôi nói với Chiều, đây là một công việc rất chán. Cũng chán như ông Phạm Duy tránh né không dám trả lời thẳng vào sự thật.
. Đấy mới là điều thật sự đáng chán